NGỒI THIỀN
VÀ QUÁN HƠI THỞ
Toàn Không
(Tiếp theo)
IV).
THỰC HÀNH THIỀN:
Trên đây là chỉ chung cách ngồi, tùy theo pháp môn tu
mà
mỗi người chọn để thực hành thiền. Mỗi pháp môn đều
có
chỉ dẫn cách thực hành thiền riêng của nó như tu Chỉ:
Là
buộc tâm không cho suy nghĩ, không cho tư tưởng khởi lên,
gọi
là dứt vọng tâm dứt tán loạn, phải tỉnh táo sáng suốt và
tịch
tịnh vắng lặng. Tu Quán: Là quán sát các tướng nhân duyên
sinh
diệt, như quán “Thân bất tịnh” để đối trị tham dục, quán
“Sổ
tức” là đếm hơi thở ra vào, đối trị loạn động, ngăn ngừa suy
nghĩ
nhớ tưởng đủ thứ; tu “Tứ Niệm Xứ” quán sát “thân thọ tâm
pháp”,
tu “Tứ Thiền” v.v…. Riêng Thiền Tông, tuy không chủ
trương
ngồi thiền, vì có thể áp dụng trong mọi hoàn cảnh đi đứng
nằm
ngồi đều dụng công tham thiền được cả, nhưng không phải
là
bác bỏ hẳn việc ngồi thiền, vì những người mới tu, ngồi dễ dàng
hơn
cho việc thực hành tham thiền của mình.
1).
CÁCH TRỊ HÔN TRẦM (Trị
chìm vào mê tối):
Nếu trong
khi ngồi thiền tâm biết mờ mịt, nửa thức nửa ngủ,
đầu gục xuống nhiều, có khi chảy
nước bọt rãi từ miệng ra, đây là
hôn trầm và rơi vào Vô Ký (không
tỉnh), phải nhấc đầu lên, mắt mở
to ra một chút, để tâm nơi đầu mũi.
Nếu vẫn còn xẩy ra như thế, phải
quán “Sổ tức” để trị hôn trầm, đối
với người tham thiền phải biết mình
tham và nghe rõ câu tham tuy không
mở miệng.
Còn có nhiều cách trị
buồn ngủ khác mà đức Phật đã dạy,
sau đây chúng ta lược trích một đoạn
Kinh Trưởng Lão Buồn
Ngủ (thùy miên) trong Trung A Hàm
quyển 2 từ trang 391:
Một thời
Phật du hóa ở vườn Lộc Dã xứ Bà Kỳ Sấu, khi đó
Tôn giả Trưởng Lão Mục Kiền Liên lại
ở làng Thiện tri thức nước
Ma Kiệt.
Một hôm Đức
Phật ở trong định thấy Tôn giả Mục Kiền Liên
đang buồn ngủ, Ngài liền dùng Như kỳ
tượng định, chỉ trong chớp
mắt Ngài tới ngay trước mặt Tôn giả
Mục Kiền Liên và nói:
- Mục Kiền Liên, Thầy đang mắc
phải chứng buồn ngủ.
Tôn giả Mục Kiền Liên bừng
tỉnh, vội trả lời:
- Thưa Thế Tôn, quả thật con đang mắc
chứng buồn ngủ.
-
Nếu buồn ngủ, thầy biết là tướng nào của mình (sở tướng) gây
buồn
ngủ, thầy chớ tu tập theo tướng ấy nữa. Hãy theo giáo pháp
khác
đã được nghe được biết tùy theo đó mà thụ trì, suy niệm suy tư.
Nếu chứng buồn ngủ vẫn chưa hết, hãy dùng hai tay xoa hai bên
mép
tai, hoặc rửa mặt, hoặc đi tắm. Nếu vẫn chưa hết buồn ngủ,
hãy
đi ra ngoài nhìn trăng sao, đi kinh hành, giữ chính niệm, giữ
gìn
các căn, trụ tâm bên trong.
Sau khi kinh hành, ngồi thiền trở lại, nếu buồn ngủ vẫn chưa hết,
hãy
nằm nghiêng bên phải, hai chân chồng lên nhau; khởi nghĩ
tưởng
về ánh sáng (quang minh tưởng), lập an trú chính niệm,
khởi
ý niệm luôn luôn muốn thức dậy; đừng ham lạc thú ngủ nghỉ,
tài
lợi, danh dự …, khi Đức Phật giảng dạy cho Tôn giả Mục
Kiền
Liên xong, Ngài biến khỏi nơi ấy trở về vườn Lộc Dã.
2).
CÁCH TRỊ TÁN LOẠN:
Nếu ngồi thiền để lưng cong ễnh bụng ra dễ sinh mệt mỏi,
tán
loạn (suy nghĩ tưởng nhớ đủ thứ chuyện), sinh bệnh, phải
sửa
lại lưng cho ngay thoải mái, để tâm nơi đầu mũi; nếu vẫn
còn
xẩy ra nhiều lần như thế, phải quán Sổ tức để trị tán loạn.
Đối
với người tham thiền phải quay trở lại với câu thoại đầu
tham
cho rõ ràng.
Nên nhớ bài
kệ của Ngài Vĩnh Gia Huyền Giác:
Tỉnh tỉnh lặng lặng phải,
Vô ký lặng lặng sai,
Lặng lặng tỉnh tỉnh phải,
Loạn tưởng tỉnh tỉnh sai.
3).
THỜI GIAN THIỀN, THAM:
Thời gian thiền dài ngắn tùy theo mỗi hành giả, từ nửa giờ
cho
tới một giờ hay hơn nữa, tùy sức mỗi người; thông thường
khi
mới tập thiền, ngồi trong thời gian ngắn, sau dần dần tăng
thời
gian dài hơn lên.
V). XẢ
THIỀN:
Khi xuất thiền trước nhất phóng tâm theo cảnh khác,
kế
há miệng thở ra hơi dài từ từ, dùng mũi hít vào cũng từ từ,
tưởng
tượng khắp các mạch máu, thớ thịt đều theo hơi thở
mà
lưu thông cùng khắp. Kế là động nhẹ thân, hai vai, các
bắp
thịt hai tay, lưng, cổ, rồi động đến bắp thịt hai chân.
Sau
nữa, hai tay xoa vào nhau nhiều lần, áp đặt hai bàn tay,
các
ngón tay trên hai mắt khoảng năm ba giây, xong xoa vuốt
mặt
đầu cổ, làm ba lần, xong dùng hai bàn tay bóp nhẹ hai bàn
chân,
bắp thịt chân và đùi.
Việc xả thiền trên đây phải làm từ từ không vội gấp, nếu
làm
không đúng, có thể bị chứng nhức đầu, các khớp xương
cứng
khó cử động, các bắp thịt chân bị chuột rút, tê cứng v.v…
và
nhất là về sau mỗi khi tọa thiền cảm thấy khó chịu không yên.
VI).
QUÁN HƠI THỞ:
(Còn
tiếp)
__._,_.___
No comments:
Post a Comment