CHẤP NGÃ &
CHẤP PHÁP
CHẤP NGÃ
Hầu như mọi người trên thế gian này đều cho rằng: thân xác này
là thực, tâm hồn này là thực. Nhưng thực ra, thân xác tứ đại này do đất,
nước, gió, lửa, tạo thành, không có gì gọi là thực. Tại
sao vậy? Bởi vì nếu ngày nào chúng ta không bồi dưỡng cho tấm thân, những chất
từ đất sinh ra như cơm gạo, những chất như nước sữa, những chất như không khí,
những chất tạo hơi ấm, thì ô hô tử vong. Ðến cuối cuộc đời, thân xác này cũng
phải để lại và tan rã, cát bụi trở về với cát bụi. Có gì
là thực đâu?
Còn tâm hồn của chúng ta thay đổi liên miên, từ bé đến lớn, từ
hôm qua đến hôm nay, từ giây phút trước đến giây phút hiện tại. Tâm hồn của
chúng ta, trong kinh sách gọi là "tâm thức", không có gì gọi là thực, đó chỉ
là một dòng chuyển biến, trong từng sát na, trong từng giây phút, không bao giờ
ngừng nghỉ, khi con người chưa ngộ đạo.
Trong đạo Phật, chấp thân tứ đại là mình, chấp tâm vô thường là
mình, gọi là "chấp ngã".
Vì vậy bản ngã mà người đời coi như là một "linh hồn vĩnh cữu", đó chỉ
là "ảo tưởng" mà thôi. Chính cái ảo tưởng này là nguyên nhân của phiền não và khổ đau
trong cuộc đời.
CHẤP PHÁP
Con người thường cho rằng mọi việc trên đời đều tồn tại vĩnh viễn.
Chúc tụng nhau hạnh phúc trăm năm. Tình bạn muôn năm, tình yêu bất diệt. Cầu
xin mãi mãi bình yên, không gặp nạn tai, không chuyện phiền toái. Tất cả
chỉ là niềm mơ ước, mong muốn mà thôi, không phải là sự thực. Con người
khi đạt được một địa vị nào đó trong xã hội, có được một sự nghiệp nào đó trên
đời, thường nghĩ rằng, mong rằng, những thứ đó là miên viễn, là thường còn. Con
người vĩnh viễn giữ được những điều mình đang có. Bởi vậy cho nên mới có Hoàng
Thượng vạn tuế, Tổng Thống muôn năm, Chủ Tịch muôn đời, Hội Trưởng vạn niên!
Sự thực, muôn pháp trên thế gian, muôn việc trên cõi đời, từ vật
chất cho đến tinh thần đều biến chuyển đổi thay, không bao giờ ngưng. Nhứt là
những thứ có hình thức, tướng mạo, lớn như quả địa cầu, dãy núi, nhỏ như trái
cam, hạt cải, đều trải qua bốn giai đoạn:"sinh, trụ, dị, diệt". Nghĩa là mọi vật được
sinh ra bằng cách nào đó, trụ thế được một thời gian nào đó, rồi cũng đến lúc
biến dị và cuối cùng là hoại diệt. Trong đạo Phật gọi đó là "vô thường". Ở thế
gian người ta gọi đó là "sự
tàn nhẫn vô tình của thời gian". Mọi pháp thế gian đều không tồn
tại qua thời gian. Một tòa nhà cao chọc trời kiên cố, một hệ thống xa lộ vĩ đại,
tất cả chỉ còn là đống gạch vụn sắt vụn sau một cơn động đất. Một thị trấn sầm
uất đông dân, nhà cửa đông đúc, tất cả chỉ còn là một khoảnh đất điêu tàn hổn độn,
sau khi một cơn bão tố khủng khiếp đi ngang qua. Con người thấy đó rồi mất đó.
Trên đời không có gì đáng để cho "con người tỉnh thức" phải hơn thua tranh chấp
cả!
Còn theo đuổi việc hơn thua tranh chấp, con người vẫn còn si mê,
chưa thức tỉnh, cho nên không thể có cuộc sống ý nghĩa được.
Trong Kinh
Kim Cang, Ðức Phật có dạy: "Phàm sở hữu tướng giai thị hư vọng".
Nghĩa là phàm ở trên đời những gì có hình thức, tướng mạo, có thể
nhìn thấy bằng cặp mắt thường,
đều là hư vọng, là giả tạm, không tồn tại vĩnh viễn, kể cả cái
thân xác của chúng ta hiện có.
Các câu tục ngữ như:
"Bèo hợp rồi tan, trăng tròn rồi khuyết",
"Thương hải biến vi tang điền",
hay
"Bức tranh vân cẩu, kiếp người tang thương",
chính là
nghĩa đó vậy.
VP.PHTQ.CANADA
Email:
cutranlacdao@yahoo.com
----------
Forwarded message ----------
From: Thomas D. Tran <tdtran747@gmail.com>
Date: 2012/10/27
Subject: Fwd: Tôn thờ Như Lai mà không hiểu Như Lai, chính là phỉ báng Như Lai vậy & Hiện trạng đau lòng của sinh hoạt Phật Giáo Hải Ngoại
To: THICH CHAN-TUE <cutranlacdao.canada@gmail.com>
Kính chuyển những bài và lời bàn nên đọc.
From: Thomas D. Tran <tdtran747@gmail.com>
Date: 2012/10/27
Subject: Fwd: Tôn thờ Như Lai mà không hiểu Như Lai, chính là phỉ báng Như Lai vậy & Hiện trạng đau lòng của sinh hoạt Phật Giáo Hải Ngoại
To: THICH CHAN-TUE <cutranlacdao.canada@gmail.com>
Kính chuyển những bài và lời bàn nên đọc.
Tôi rất
vui khi đọc những bài này vi viết ngắn, gọn, dễ hiểu hơn là những bài viết
"đầy
rẫy" chữ hán mà có thể người viết, dù là tăng có thể cũng không hiểu hoặc cắt
nghĩa gẫy gọn, do đó tôi đọc sách Phật giáo viết bằng chữ Anh lại lĩnh
hội mau, thấu đáo hơn.
Ước mong
Phật Học Tinh Quang Canada thường phổ biến những bài Ngắn, Gọn, Chính Xác
(Court, Précis, Concis) về Phật học để mọi người am hiểu Phật Giáo chân
chính.
Kính
TDT
tdtran747@gmail.com CHẤP NGÃ & CHẤP
PHÁP
---------- Forwarded message ----------
From: Thomas D. Tran <tdtran747@gmail.com>
Date: 2012/11/4
Subject: Fwd: [Daploisongnui] NGUỒN GỐC KHỔ ĐAU: CHẤP NGÃ & CHẤP PHÁP - VP.PHTQ.CANADA
To: PHAT HOC TINH QUANG <cutranlacdao.canada@gmail.com>
Kính chuyển đọc và tùy nghi.
From: Thomas D. Tran <tdtran747@gmail.com>
Date: 2012/11/4
Subject: Fwd: [Daploisongnui] NGUỒN GỐC KHỔ ĐAU: CHẤP NGÃ & CHẤP PHÁP - VP.PHTQ.CANADA
To: PHAT HOC TINH QUANG <cutranlacdao.canada@gmail.com>
Kính chuyển đọc và tùy nghi.
Riêng
tôi thiển nghĩ là từ rất nhiều năm nay, có thể nói không quá đáng là từ
hàng trăm năm nay Phật giáo nước Việt Nam ta đã không thể phổ biến rộng
rãi mà nguyên nhân chính là Tăng, Ni đã dùng nhiều, có thể nói là rất
nhiều chữ Hán trong những bài kinh, kệ. mà có thể các vị này học truyền khẩu
từ các sư phụ. Ví dụ điển hình là bài giảng Chấp Ngã và Chấp Pháp dưới đâỵ
Thiển
nghĩ nếu dịch chữ Chấp là chiếm giữ, là khăng khăng, là cố chấp v..v.. vậy
thì Chấp Ngã có nghĩa là ta cứ khăng khăng nghĩ rằng cái Ta là trường tồn, vĩnh
cửu mà không biết rằng nó chỉ là do Đất, Nước, Gió, Lưả tạo nên rồi sẽ mất đi.
Còn Chấp Pháp thì thiển nghĩ chữ Pháp có nhiều nghĩa, người thế tục có thể nghĩ
là pháp luật thì chấp pháp là thi hành pháp luật, nhà tu hành thì nghĩ
Pháp là Kinh (mà Kinh là chữ hán có nghĩa là sách. Đã dùng Kinh
thì bỏ Sách, đã dùng Sách thì bỏ Kinh) là sách của Phật nên
mớí có Tam bảo Phật-Pháp-Tăng.
Vẫn
theo sự ngu dốt của tôi thì Chấp Pháp có nghĩa là cứ khăng khăng tin vào
kinh Phật mà không hiểu thấu đáo kinh Phật để rồi biến tính thành những
kinh (lại kinh) cầu an, cầu siêu, cúng vái nọ kia, v..v..
Xin
minh xác là tôi rất kính trọng Phật, Pháp và một số Tăng, những vị Tăng thật sự
tu mà không lấy lý do vì tín hữu, vì bảo vệ Phật, Pháp mà xách động tín hữu
xuống đường như kiểu Thích Trí Quang, thiền sư Thích Nhất Hạnh, v..v..
Tăng tu mà làm chính trị là không bao giờ tôi kính trọng dù ngụy biện thế nào
cũng không thuyết phục nổi tôi. Cũng xin đừng nói rằng tôi "báng
bổ" Phật Giáo hoặc Tăng. Bài đã lên diễn đàn là chấp nhận
thắc mắc nếu tối nghĩa, chấp nhận phản bác nếu có sai lầm hoặc gây hiểu lầm.
Kính
TDT
No comments:
Post a Comment