---------- Forwarded message
----------
From: Mr King Ta <
Date: 2016-01-20 11:39 GMT-08:00
Subject: TUI-NHUC: MOT NOI QUOC-SI. Xin pho-bien.
To: Yen Tran <>
From: Mr King Ta <
Date: 2016-01-20 11:39 GMT-08:00
Subject: TUI-NHUC: MOT NOI QUOC-SI. Xin pho-bien.
To: Yen Tran <>
Kinh xin quy vi doc xong
roi chuyen tiep de roi mot ngay nao do nhung hien-tuong tuong-tu se khong con
tren que-huong minh nua.
Cam on. Van lan cam on.
MỘT NỖI QUỐC SỈ !
Bài viết giản dị của một
bà mẹ Việt nói lại một chuyện "nho nhỏ" khi bà đưa cô con gái bé bỏng
lai Pháp của mình về thăm quê hương đã làm xúc động lòng người kèm theo lòng
căm phẫn, căm giận... với những kẻ tồi bại ở phi trường Nội Bài trong một thời
gian chưa đầy 24 tiếng đồng hồ đã nhận được gần 95 ngàn lần người like và gần
50 ngàn lần người share.
Chuyện đó cũng "đơn
giản" như lời văn của bà và bà đã phải thốt lên "Mẹ xin lỗi con gái,
mẹ vô cùng thất vọng và không muốn tiếp tay cho những người tham lam kia. Vì
thế dù vài chục euro là một số tiền không quá lớn, nhưng mẹ đã để con phải đợi
cùng mẹ. Con gái thân yêu, đây là đất nước của mẹ và quê hương của con đấy. Mẹ
rất xấu hổ …"
Bà mẹ có gì gắn bó mật
thiết hay gắn bó về "quyền lợi, nghĩa vụ" với đất nước này mà bà phải
xấu hổ? Mà làm sao bà phải xấu hổ với cô con gái bé bỏng của bà khi bé thật sự
chưa biết cái gì đang xảy ra với chính bé và mẹ? Mà không biết bà có thấy xấu
hổ không khi thấy đám khách đa phần là người Tây phương (trong ảnh) đang nhìn
mẹ con bà? Còn chúng ta những người Việt, nhất là những người Việt đang "ở
nhà" - những người đang được sống trong "thiên đường" XHCN, hàng
ngày được đảng "quang vinh" giáo dục liên tục từ bao chục năm nay,
hơn nữa "chiến dịch" "học và làm theo gương bác Hồ vĩ đại" kéo
dài có lẽ đến trên chục năm rồi cũng nghĩ gì về chuyện này?
Tôi muốn chuyển đến Đại hội XII của ĐCSVN câu chuyện trên nhân ngày khai hội của các ông-bà. Nếu các ông-bà cho đó là "chuyện vặt" không đáng quan tâm thì cho tôi xin lỗi và hãy coi như tôi gửi lầm địa chỉ chứ thực ra tôi chẳng có ác ý gì nhằm phá hoại cuộc hội này của các quý vị cả.
Tôi muốn chuyển đến Đại hội XII của ĐCSVN câu chuyện trên nhân ngày khai hội của các ông-bà. Nếu các ông-bà cho đó là "chuyện vặt" không đáng quan tâm thì cho tôi xin lỗi và hãy coi như tôi gửi lầm địa chỉ chứ thực ra tôi chẳng có ác ý gì nhằm phá hoại cuộc hội này của các quý vị cả.
Chồng Tây Vợ
Đông with Mai
Ly Cao.
Con mang một nửa dòng
máu Việt, nhưng con không được chào đón ở cửa khẩu quê hương.
https://www.facebook.com/ChongTayVoDong/posts/452131544980527:0
Câu chuyện này của bạn tôi, khi cô ấy đưa con về thăm ông bà ngoại, và đón Tết cổ truyền Việt Nam ở Hà Nội.
Nhưng ngay tại sân bay Nội Bài, hai mẹ con đã bị vòi "tiền uống nước" từ cán bộ cửa khẩu nếu muốn lấy visa nhập cảnh nhanh hơn. Vì không đưa "tiền uống nước" cho cán bộ Việt Nam như các hành khách khôn ngoan khác, nên cô bé 2 tuổi rưỡi đã xếp hàng chờ cùng mẹ để lấy visa.
https://www.facebook.com/ChongTayVoDong/posts/452131544980527:0
Câu chuyện này của bạn tôi, khi cô ấy đưa con về thăm ông bà ngoại, và đón Tết cổ truyền Việt Nam ở Hà Nội.
Nhưng ngay tại sân bay Nội Bài, hai mẹ con đã bị vòi "tiền uống nước" từ cán bộ cửa khẩu nếu muốn lấy visa nhập cảnh nhanh hơn. Vì không đưa "tiền uống nước" cho cán bộ Việt Nam như các hành khách khôn ngoan khác, nên cô bé 2 tuổi rưỡi đã xếp hàng chờ cùng mẹ để lấy visa.
Mẹ xin lỗi con!
Sau những phút bịn rịn chia tay bố ở phi trường CDG Paris, con theo mẹ lên máy bay của hãng hàng không VNA về sân bay Nội Bài, Hà Nội.
Con sốt cao từ hai hôm trước nên con khá mệt trên chuyến bay dài.
Rồi máy bay cũng hạ cánh, theo chân mẹ con đi lấy hành lý và đến cửa khẩu nhập cảnh.
Vì con chỉ có hộ chiếu Pháp, nên bố đã đặt làm giấy tờ cho con trên mạng internet, lấy visa ngay tại cửa khẩu Nội Bài.
Ở đó, hai mẹ con gặp một chú công an hải quan cửa khẩu, họ nói rằng "Xin cháu mấy chục đồng để uống nước" thì sẽ được cấp visa ngay, còn không thì xin mời xếp hàng đợi. (chục đồng ở đây là đồng euro hoặc dollar)
Mẹ bảo họ mẹ không có tiền mặt ở đây, cháu mới hai tuổi rưỡi làm gì có tiền mà chú xin cháu tiền uống nước và thế là hai mẹ con vào hàng đợi làm thủ tục.
Còn những người chấp nhận bỏ vài chục đồng cho họ uống nước thì được giải quyết ngay và luôn cho dù không hề có luật nào như thế.
Con mệt và ngơ ngác, con muốn đi vệ sinh nhưng con vẫn xếp hàng, con không hiểu tại sao hai mẹ con phải đợi.
Mẹ xin lỗi con gái, mẹ vô cùng thất vọng và không muốn tiếp tay cho những người tham lam kia.
Vì thế dù vài chục euro là một số tiền không quá lớn, nhưng mẹ đã để con phải đợi cùng mẹ.
Con gái thân yêu, đây là đất nước của mẹ và quê hương của con đấy. Mẹ rất xấu hổ nhưng đúng là thế.
Một đất nước mà đồng tiền đã vận hành đến tận xương tủy.
Một nơi mà con người nhìn nhau chỉ thấy tiền bạc và lợi ích thô bỉ.
Ở quê cha con được chào đón bằng những nụ cười thân thiện, bằng những ưu đãi dành riêng cho trẻ nhỏ.
Ở quê mẹ con bị chặn đứng bằng "chục đồng uống nước" trắng trợn.
May mắn là con rất ngoan, con mệt nhưng con không khóc lóc, con nằm dựa vào hai chiếc vali kiên nhẫn chờ tới lượt.
Hai chiếc vali chứa rất nhiều quần áo cũ hai mẹ con đã xắp xếp hôm trước để mang về gửi tặng các bạn nghèo vùng cao.
Mẹ xin lỗi con!
https://www.facebook.com/ChongTayVoDong/posts/452131544980527:0
Sau những phút bịn rịn chia tay bố ở phi trường CDG Paris, con theo mẹ lên máy bay của hãng hàng không VNA về sân bay Nội Bài, Hà Nội.
Con sốt cao từ hai hôm trước nên con khá mệt trên chuyến bay dài.
Rồi máy bay cũng hạ cánh, theo chân mẹ con đi lấy hành lý và đến cửa khẩu nhập cảnh.
Vì con chỉ có hộ chiếu Pháp, nên bố đã đặt làm giấy tờ cho con trên mạng internet, lấy visa ngay tại cửa khẩu Nội Bài.
Ở đó, hai mẹ con gặp một chú công an hải quan cửa khẩu, họ nói rằng "Xin cháu mấy chục đồng để uống nước" thì sẽ được cấp visa ngay, còn không thì xin mời xếp hàng đợi. (chục đồng ở đây là đồng euro hoặc dollar)
Mẹ bảo họ mẹ không có tiền mặt ở đây, cháu mới hai tuổi rưỡi làm gì có tiền mà chú xin cháu tiền uống nước và thế là hai mẹ con vào hàng đợi làm thủ tục.
Còn những người chấp nhận bỏ vài chục đồng cho họ uống nước thì được giải quyết ngay và luôn cho dù không hề có luật nào như thế.
Con mệt và ngơ ngác, con muốn đi vệ sinh nhưng con vẫn xếp hàng, con không hiểu tại sao hai mẹ con phải đợi.
Mẹ xin lỗi con gái, mẹ vô cùng thất vọng và không muốn tiếp tay cho những người tham lam kia.
Vì thế dù vài chục euro là một số tiền không quá lớn, nhưng mẹ đã để con phải đợi cùng mẹ.
Con gái thân yêu, đây là đất nước của mẹ và quê hương của con đấy. Mẹ rất xấu hổ nhưng đúng là thế.
Một đất nước mà đồng tiền đã vận hành đến tận xương tủy.
Một nơi mà con người nhìn nhau chỉ thấy tiền bạc và lợi ích thô bỉ.
Ở quê cha con được chào đón bằng những nụ cười thân thiện, bằng những ưu đãi dành riêng cho trẻ nhỏ.
Ở quê mẹ con bị chặn đứng bằng "chục đồng uống nước" trắng trợn.
May mắn là con rất ngoan, con mệt nhưng con không khóc lóc, con nằm dựa vào hai chiếc vali kiên nhẫn chờ tới lượt.
Hai chiếc vali chứa rất nhiều quần áo cũ hai mẹ con đã xắp xếp hôm trước để mang về gửi tặng các bạn nghèo vùng cao.
Mẹ xin lỗi con!
https://www.facebook.com/ChongTayVoDong/posts/452131544980527:0
Một vài lời gửi các anh
chị cán bộ nhập cảnh ở sân bay Nội Bài:
Các anh chị thân mến,
Các anh chị chỉ biết nhìn vào bữa ăn hôm nay mà không nghĩ đến tương lai của xã hội cho con cái các anh chị ngày mai.
Thái độ và sự vòi vĩnh của các anh chị chính là một phần của một lượng lớn khách du lịch không muốn quay trở lại Việt Nam. Một thiệt hại không thể đo đếm được ngay lập tức.
Chúng tôi là những người con của đất nước này, chúng tôi về chơi vì đó là quê hương, là gia đình, là bạn bè thân thương.
Còn khách du lịch, họ đến, họ mang công việc, mang lợi nhuận đến cho các anh chị, thế giới này rộng lớn và đẹp vô cùng, họ có tiền, họ có rất nhiều lựa chọn.
Không Việt Nam thì sẽ là Thái Lan, Lào, Campuchia, ở đâu chào đón thì họ sẽ tới nhiều hơn.
Còn khi bị đối xử tệ, họ sẽ cười khẩy, chấm cho cái cần câu cơm của các anh chị 1 sao và nhờ sự lan truyền trên internet, nó sẽ thành lời cảnh báo chân thực nhất làm nản lòng những ai có ý định du lịch Việt Nam.
Chắc các anh chị đều biết sử dụng Facebook, hãy vào "Noi Bai International Airport" và nhờ ai đó biết tiếng Anh dịch hộ những đánh giá 1*
Các anh chị thân mến,
Các anh chị chỉ biết nhìn vào bữa ăn hôm nay mà không nghĩ đến tương lai của xã hội cho con cái các anh chị ngày mai.
Thái độ và sự vòi vĩnh của các anh chị chính là một phần của một lượng lớn khách du lịch không muốn quay trở lại Việt Nam. Một thiệt hại không thể đo đếm được ngay lập tức.
Chúng tôi là những người con của đất nước này, chúng tôi về chơi vì đó là quê hương, là gia đình, là bạn bè thân thương.
Còn khách du lịch, họ đến, họ mang công việc, mang lợi nhuận đến cho các anh chị, thế giới này rộng lớn và đẹp vô cùng, họ có tiền, họ có rất nhiều lựa chọn.
Không Việt Nam thì sẽ là Thái Lan, Lào, Campuchia, ở đâu chào đón thì họ sẽ tới nhiều hơn.
Còn khi bị đối xử tệ, họ sẽ cười khẩy, chấm cho cái cần câu cơm của các anh chị 1 sao và nhờ sự lan truyền trên internet, nó sẽ thành lời cảnh báo chân thực nhất làm nản lòng những ai có ý định du lịch Việt Nam.
Chắc các anh chị đều biết sử dụng Facebook, hãy vào "Noi Bai International Airport" và nhờ ai đó biết tiếng Anh dịch hộ những đánh giá 1*
Đây là một ví dụ:
"Janet Chan — 1 star
Bribery happens at this airport. The customs are definitely greedy and always ask for money! Uncivilized!"
"Janet Chan — đánh giá 1*: Hiện tượng nhận hối lộ ở sân bay. Hải quan quá tham lam và luôn xin tiền! Thiếu văn minh!"
"Janet Chan — 1 star
Bribery happens at this airport. The customs are definitely greedy and always ask for money! Uncivilized!"
"Janet Chan — đánh giá 1*: Hiện tượng nhận hối lộ ở sân bay. Hải quan quá tham lam và luôn xin tiền! Thiếu văn minh!"
Hãy nhìn sang những nước
láng giềng và tự hỏi tại sao họ phát triển hơn chúng ta?
Vì những người cán bộ nhà nước của họ khôn ngoan hơn các anh chị, họ biết rằng "vài chục đồng xin xỏ" ngày hôm nay có thể làm họ rủng rỉnh vài tuần nhưng về lâu dài sẽ ảnh hưởng đến tương lai họ và cả con cháu họ.
Vì những người cán bộ nhà nước của họ biết xấu hổ, nhục nhã, không tham lam vô liêm sỉ.
Hãy động não suy nghĩ đi các anh chị.
Nội Bài 13/1/2016
Vì những người cán bộ nhà nước của họ khôn ngoan hơn các anh chị, họ biết rằng "vài chục đồng xin xỏ" ngày hôm nay có thể làm họ rủng rỉnh vài tuần nhưng về lâu dài sẽ ảnh hưởng đến tương lai họ và cả con cháu họ.
Vì những người cán bộ nhà nước của họ biết xấu hổ, nhục nhã, không tham lam vô liêm sỉ.
Hãy động não suy nghĩ đi các anh chị.
Nội Bài 13/1/2016
P/s 1 : Nếu có thể, các
bạn hãy giúp chúng tôi like và share để tạo ra một làn sóng tiếng nói phản đối
rộng rãi về nạn nhận hối lộ và thái độ phục vụ của cán bộ cửa khẩu Sân bay Nội
Bài.
Cảm ơn các bạn.
Cảm ơn các bạn.
P/s 2 : Xin trả lời thắc
mắc của một số bạn:
- VN đã có luật miễn thị thực cho con cái, chồng vợ người mang quốc tịch Việt Nam, nhưng vì bạn tôi quyết định về gấp, từ lúc mua vé đến lúc bay chỉ có 2 tuần, nên bạn ấy quyết định xin visa vì không còn thời gian để xin thị thực.
- Tại sao bạn tôi không bỏ tiền hối lộ, để con bé vạ vật chờ? Xin nói thế này, chúng tôi rất thương con, nhìn con ốm chờ đợi cũng xót lắm chứ, nhưng nếu ai cũng có lý do riêng, dùng lý do riêng để thỏa hiệp với cái xấu và những thứ chướng mắt, thì bao giờ xã hội mới tiến bộ được.
Tôi hối lộ vì con tôi mệt, cần gấp, bạn hối lộ vì bạn đang vội công việc, anh kia hối lộ vì bố ốm đang đợi ở nhà, chị nọ hối hộ để được nhanh hơn vì mẹ già mấy năm không gặp đang trông ngóng... Ai cũng có lý do và ai cũng tìm cách thỏa hiệp bằng tiền, đấy là lý do xã hội ta ngày càng phát triển ngược xu hướng chung của thế giới.
Vì thế bạn tôi, cô ấy nhất quyết không thỏa hiệp với cái xấu.
- VN đã có luật miễn thị thực cho con cái, chồng vợ người mang quốc tịch Việt Nam, nhưng vì bạn tôi quyết định về gấp, từ lúc mua vé đến lúc bay chỉ có 2 tuần, nên bạn ấy quyết định xin visa vì không còn thời gian để xin thị thực.
- Tại sao bạn tôi không bỏ tiền hối lộ, để con bé vạ vật chờ? Xin nói thế này, chúng tôi rất thương con, nhìn con ốm chờ đợi cũng xót lắm chứ, nhưng nếu ai cũng có lý do riêng, dùng lý do riêng để thỏa hiệp với cái xấu và những thứ chướng mắt, thì bao giờ xã hội mới tiến bộ được.
Tôi hối lộ vì con tôi mệt, cần gấp, bạn hối lộ vì bạn đang vội công việc, anh kia hối lộ vì bố ốm đang đợi ở nhà, chị nọ hối hộ để được nhanh hơn vì mẹ già mấy năm không gặp đang trông ngóng... Ai cũng có lý do và ai cũng tìm cách thỏa hiệp bằng tiền, đấy là lý do xã hội ta ngày càng phát triển ngược xu hướng chung của thế giới.
Vì thế bạn tôi, cô ấy nhất quyết không thỏa hiệp với cái xấu.
- Tại sao chúng tôi
không đưa ảnh nhân viên, hay ghi âm lời vòi vĩnh. Trong câu chuyện này, chúng
ta có thể thấy đó là hiện tượng chung, là sự sâu mọt của cả một ban ngành chứ
ko phải lỗi của một cá nhân đơn lẻ.
Chúng tôi muốn loại đi
những hành động không đẹp và tìm một sự công bằng để đất nước và quê hương đi
lên, chứ ko phải để hạ bệ các cá nhân. Quan trọng là nhìn thấy cái sai, cái
tiêu cực để sửa chữa. Đó là điều chúng tôi mong muốn khi viết lại câu chuyện
này.
Mong là câu chuyện sẽ đến tai những vị lãnh đạo ngành để họ chấn chỉnh lại cán bộ nhân viên của họ.
https://www.facebook.com/ChongTayVoDong/posts/452131544980527:0
Admin: Mai Ly Cao
Mong là câu chuyện sẽ đến tai những vị lãnh đạo ngành để họ chấn chỉnh lại cán bộ nhân viên của họ.
https://www.facebook.com/ChongTayVoDong/posts/452131544980527:0
Admin: Mai Ly Cao
__._,_.___
No comments:
Post a Comment