01/09/12 |
Đảng CSVN sử dụng xác chết của Hồ Chí Minh trái với đạo lý và vi phạm pháp luật
Ngày 2/9/1945, Hồ Chí Minh đọc tuyên ngôn độc lập khai sinh nước Việt Nam Dân Chủ Cộng hoà, nhà nước cộng sản đầu tiên tại Đông Nam Á.
Đúng 24 năm sau, cũng vào ngày 2/9, Hồ Chí Minh lìa trần, đi theo “cụ Các Mác, Lê Nin” (theo di chúc) để lại một nước Việt với một xã hội lạc hậu, bị đảo lộn và băng hoại các kỷ cương phép nước và các giá trị đạo đức, tệ hại hơn cả dưới thời thực dân Pháp.
Luận điểm trên của tôi đã được phân tích và chứng minh trong bài “2/9/1945 – 2/9/2012: Con đường đi từ “độc lập” tới nô lệ“, và tôi tin rằng khó ai có thể bắt bẻ.
Khi vĩnh biệt trần gian, nếu ông Hồ Chí Minh lúc bấy giờ mang theo cả cái đảng của ông xuống mồ thì đỡ bất hạnh biết bao nhiêu cho dân tộc Việt!
Được như thế, hôm nay dân Việt khốn khổ đã không còn phải nghe có những lời ai oán, nghịch chướng của những người lỡ dại đi theo ông vì hoang tưởng và ngộ nhận, như ông Huỳnh Nhật Hải, cựu Phó Chủ tịch Uỷ ban Nhân dân Thành phố Đà Lạt kiêm Thành ủy viên, rằng, “Bây giờ nhìn lại, con đường chúng tôi đã đi trước 1975 là một con đường sai lầm. Sự nhiệt huyết lúc đó của chúng tôi đã đem lại bất hạnh hơn là hạnh phúc cho dân tộc”.
Còn cố Trung tướng Trần Độ, đã phải thốt lên trong cuốn “Nhật ký Rồng Rắn“:
“Cay đắng thay
Mỉa mai thay
Trọn tuổi xuân ta hiến dâng cuồng nhiệt
Lại đúc nên chính bộ máy này”.
“Nền chuyên chính tư tưởng hiện nay ở Việt Nam là tổng hợp các tội ác ghê tởm của Tần Thuỷ Hoàng và các vua quan tàn bạo của Trung Quốc, cộng với tội ác của các chế độ phát xít, độc tài. Nó tàn phá cả một dân tộc, huỷ hoại tinh anh của nhiều thế hệ. Xét đến cùng, đó là tội nặng nhất về sự vi phạm nhân quyền. Vì không phải nó chỉ xâm phạm đến quyền sống cuả con người mà nó huỷ hoại cuộc sống rất nhiều người, đó là cuộc sống tinh thần, cuộc sống tư tưởng của cả dân tộc. Nó đang làm hại cả một nòi giống” – Cố trung tướng Trần Độ viết.
Trớ trêu thay, Hồ Chí Minh đã không mang theo được cái đảng của ông xuống mồ, mà đảng của ông vẫn tồn tại, ngày càng suy đồi, thoái hoá tỷ lệ thuận với sự hung bạo và sắt máu suốt gần nửa thế kỷ nay, kể từ ngày 2/9/1969, ngày ông qua đời. Trong khi đó, thân xác của ông còn bị họ sử dụng làm để phương tiện cho mục đích kinh doanh quyền lực.
Sử dụng xác ông, tập đoàn lãnh đạo đảng Cộng sản Việt Nam (ĐCSSVN), người kế thừa ông, không những đã phản bội lại di chúc của ông, chà đạp lên lương tri và truyền thống đạo đức của dân tộc Việt, mà còn vi phạm pháp luật của chính họ tạo ra để cai trị dân chúng – một điều dường như ít ai chú ý.
Về khía cạnh thẩm mỹ và đạo đức
Tôi viết về chủ đề này do tình cờ bắt gặp sự kiện được báo chí thế giới đưa tin liên quan tới Bạc Hy Lai, cựu Uỷ viên Bộ Chính Trị ĐCS Trung Quốc, cựu lãnh đạo thành phố Đại Liên.
Tòa án Trung Quốc hôm 20/8 đã tuyên án tử hình bà Cốc Khai Lai, vợ Bạc Hy Lai nhưng hoãn thi hành án trong 2 năm về tội giết hại doanh nhân người Anh, Neil Heywood.
Trong cuộc triển lãm “Nghệ thuật từ những xác chết” (Body Words) của bác sĩ người Đức Gunther von Hagens, diễn ra ngay tại thành phố Đại Liên, vào lúc mà những tin tức về phiên toà xử bà Cốc Khai Lai vẫn còn nóng, khách tham quan đã phát hiện và nghi ngờ về xác một người phụ nữ mang thai được trưng bày chính là Zhang Weijie, người tình cũ của Bạc Hy Lai, từng là nữ biên tập viên nổi tiếng và xinh đẹp của Đài Truyền hình Đại Liên, đã bị mất tích bí ẩn.
Bà Zhang đã có quan hệ tình cảm với chính trị gia họ Bạc vào năm 1998 và công khai thách thức bà Cốc Khai Lai sau khi phát hiện mình có thai.
Tấm hình chụp xác người phụ nữ mang thai của Gunther von Hagens, được tôi đưa lên Facebook và một số bạn đọc cho rằng, cái gọi là nghệ thuật của bác sĩ Gunther von Hagens rất phản cảm, dã man, độc ác và vô nhân tính.
Thực ra nhận định trên của người Việt cũng là nhận định chung của đa số dân chúng ở các nước trên thế giới.
Bác sĩ Gunther von Hagens, năm nay 67 tuổi, được báo chí thế giới đặt cho cái tên “Bác sĩ của Cái chết”, “Bác sĩ Tử thần” (Death Doctor).
Tính đến nay bác sĩ Gunther von Hagens đã thực hiện hơn 200 cuộc triển lãm “Bodies The Exhibition” với khoảng 26 triệu lượt khách tham quan. Nhưng bất kỳ ở đâu, tại New York, Las Vegas, Washington DC, London, Berlin, Warsaw, hay Barcelona, đều thu hút nhiều tranh cãi, đôi khi chính quyền địa phương không cho phép mở, như là trường hợp ở Bavaria (Đức) hay người Ba Lan còn đệ đơn ra toà cáo buộc ông vi phạm các nguyên tắc vệ sinh, dịch tễ và sức khoẻ.
Công nghệ được bác sĩ Gunther von Hagens sử dụng gọi là “Plastination”, một quá trình phức tạp làm khô cơ thể của người hay động vật bao gồm loại bỏ các mô mỡ và nước, rồi nhúng vào chất polymer bão hòa để ngăn chặn quá trình huỷ hoại và sau đó có thể định hình cơ thể theo cách mà các “nghệ sĩ” muốn tạo ra các “tác phẩm”.
Vào ngày 28/5/2010 “Bác sĩ Tử thần” đã mở một cửa hàng có tên “Plastinarium” ở Guben, gần biên giới Ba Lan, trong đó có thể mua tất cả mọi thứ, từ xác khô của vịt, hươu cao cổ, cá sấu đến các bộ phận của con người. Ví dụ, bộ ngọc hoàn của đàn ông giá 360 euro (€), một mảnh đầu người khoảng 1.648 €, và mặt cắt ngang của cơ thể con người 16.484 €. Tờ báo Đức “Bild” gọi cửa hàng này là “Supermarket of Death”.
Gunther von Hagens ra quy định cho khách hàng của “Plastinarium” phải trên 16 tuổi và có trình độ thích hợp. Ông không có ý định bán cho mọi người qua đường và khách du lịch, mà là cho các bác sĩ, giáo sư, viện nghiên cứu khoa học và bệnh viện.
Các nhà phê bình chỉ trích mạnh mẽ ông cố ý gây sốc để kinh doanh nhưng ông luôn khẳng định công việc của mình phục vụ và thúc đẩy học tập, nghiên cứu khoa học, đặc biệt cho ngành y.
Hiện nay, đang đối diện với bệnh Parkinson, bác sĩ Gunther von Hagens tuyên bố sau khi chết muốn vợ mình, người đang phụ trách triển lãm “Body Words”, thực hiện công nghệ “Plastination” với cơ thể của ông và ông chào đón người tham quan.
Bác sĩ Gunther von Hagens và các tác giả của cuộc triển lãm nói rằng, xác người chủ yếu xuất phát từ cơ sở “Plastination” mà ông thiết lập tại Trung Quốc, và người chết đã đồng ý cho việc sử dụng. Tuy nhiên Tổ chức Nhân quyền Helsinki nghi ngờ nhà cầm quyền Trung Quốc buôn bán xác chết tù nhân bị án tử hình.
Bất luận lý giải nào của “Bác sĩ Tử thần” và cộng sự, thì dư luận chung cũng cho rằng, trưng bày xác chết là “tấn công vào phẩm giá con người”.
Giáo sư khoa học chính trị -xã hội Ba Lan, chuyên gia nghiên cứu về hiến pháp, Andrzej Zoll nói:
“Tạo ra một số quy tắc bất thường cho đám đông không phải là cách làm tốt. Trong trường hợp này không chỉ là sự vi phạm pháp luật, mà là một cái gì đó sâu sắc hơn nhiều. Trong nền văn minh của chúng ta, cơ thể con người là bất khả xâm phạm, là sự tôn trọng sâu xa đối với người đã chết. Không thể mổ xẻ cơ thể con người để làm vật trưng bày. Đặc biệt là trưng bày nó ở trung tâm đô thị. Điều này đáng sợ hơn là bị đột quỵ”.
Từ triển lãm của Gunther von Hagens đến Hồ Chí Minh
Xét về bản chất của sự việc, những xác chết được bác sĩ Gunther von Hagens trưng bày chẳng khác bao nhiêu so với xác Hồ Chí Minh được trưng bày cho mọi người xem trong lăng Hồ Chí Minh ở Hà Nội.
Phát biểu của giáo sư Ba Lan Adrzej Zoll cũng rất đúng với tâm lý, tình cảm của người Việt sống theo triết lý văn hoá phương Đông, muốn người chết được yên nghỉ, siêu thoát, được mồ yên, mả đẹp.
Bất luận vì lý do gì đi nữa, hoặc vì bất kỳ lợi ích xã hội nào, kể cả cách lý giải của ĐCSVN rằng “thấy cần thiết phải giữ gìn lâu dài thi hài của Bác để sau này đồng bào cả nước, nhất là đồng bào miền Nam và hải ngoại, bè bạn quốc tế, có điều kiện tới viếng Bác, thể hiện tình cảm sâu đậm đối với Bác” (*) thì sử dụng xác Hồ Chí Minh làm vật trưng bày, ĐCSVN đã và đang vi phạm pháp luật.
Theo Luật số 75/2006/QH11 về “hiến, lấy, ghép mô, bộ phận cơ thể người và hiến, lấy xác“, được Quốc hội CHXHCNVN khóa XI, thông qua ngày 29/11/2006, thì việc sử dụng cơ thể của Hồ Chí Minh sau khi chết đã vi phạm các khoản của điều 21 và 22:
Điều 21. Điều kiện lấy mô, bộ phận cơ thể ở người sau khi chết
a) Có thẻ đăng ký hiến mô, bộ phận cơ thể người sau khi chết;
c) Trường hợp không có thẻ hiến mô, bộ phận cơ thể người sau khi chết thì việc lấy phải được sự đồng ý bằng văn bản của cha, mẹ hoặc người giám hộ của người đó hoặc vợ, chồng hoặc đại diện các con đã thành niên của người đó.
Điều 22. Điều kiện lấy xác
2. Việc lấy xác được thực hiện trong các trường hợp sau đây:
a) Người chết có thẻ đăng ký hiến xác;
b) Trường hợp người chết không có thẻ đăng ký hiến xác thì phải được sự đồng ý bằng văn bản của cha, mẹ hoặc người giám hộ của người đó hoặc vợ, chồng hoặc đại diện các con đã thành niên của người đó;
Rõ ràng trong trường hợp Hồ Chí Minh, người chết không thuộc đối tượng cho phép lấy các bộ phận cơ thể và xác, vì chưa bao giờ thấy thông tin nào về Hồ Chí MInh có “thẻ đăng ký” hiến xác. ĐCSVN cũng chưa bao giờ công bố văn bản nào về sự đồng ý “của cha, mẹ hoặc người giám hộ, của vợ hoặc đại diện các con đã thành niên” của ông. Hơn thế, trong văn bản duy nhất của ông để lại là di chúc, thì ông đề nghị hoả thiêu.
Nếu nói rằng, Hồ Chí Minh là lãnh tụ của ĐCSVN, của dân tộc và thậm xưng rằng, việc ướp xác ông xuất phát từ ý nguyện của nhân dân, thì càng thể hiện rõ hơn sự lừa đảo, dối trá trắng trợn, bởi vì ĐCSVN chưa bao giờ hỏi ý dân (thông qua trưng cầu dân ý hoặc ít nhất tiến hành thăm dò dư luận xã hội rộng rãi và công bố cho công luận kết quả trước khi sử dụng xác Hồ Chí Minh). Thậm chí ngay cả khi nhân dân đồng ý thì cũng không đúng với các quy định của bộ luật đã nêu.
Mổ xẻ, lấy đi một số bộ phận cơ thể Hồ Chí Minh mang chôn một nơi, đã là việc làm ác độc, thất đức, vi phạm pháp luật, ĐCSVN còn tiếp tục vi phạm sâu hơn bằng xử lý hoá chất phần còn lại của cơ thể ông, đem trưng bày nơi công cộng, hoàn toàn không phải là “thể hiện tình cảm sâu đậm“, mà thực tế chẳng khác gì trưng bày xác chết của bác sĩ Gunther von Hagens trong “Bodies The Exhibition”, mà công luận chỉ trích.
Từ tất cả những phân tích trên, tôi muốn nhấn mạnh một lần nữa, sử dụng xác chết Hồ Chí Minh cho “trò chơi biểu tượng” phục vụ mục đích tuyên truyền chính trị ích kỷ, ĐCSVN đã cố tình tấn công vào các giá trị thẩm mỹ, đạo đức của người Việt, vi phạm pháp luật, làm khổ thân xác của Hồ Chí Minh, xúc phạm nghiêm trọng phẩm giá, danh dự của người chết và người thân trong gia đình.
Hãy chấm dứt trò chơi biểu tượng ngoại lai, phi pháp này!
Ngày 31 tháng 8 năm 2012
© 2012 Lê Diễn Đức – RFA Blog
No comments:
Post a Comment