----- Forwarded Message -----
From: "HungThe
To:
Sent: Thursday, February 4, 2016 9:16 AM
Subject: [VN-TD] Fw: Gửi Trọng Lú và đồng bọn: Văn tế Ài Nam Quan
From: "HungThe
To:
Sent: Thursday, February 4, 2016 9:16 AM
Subject: [VN-TD] Fw: Gửi Trọng Lú và đồng bọn: Văn tế Ài Nam Quan
Kính chuyển quývị xin tiếp phổ biến, Văn Tế
AỉNamQuan, T/g văn thi quân đội ChuTấtTiến, ht
----- Forwarded Message -----
From: Bac Ky Di Cu wrote
To:
Sent: Thursday, February 4, 2016 8:20 AM
Subject: Gửi Trọng Lú và đồng bọn: Văn tế Ài Nam Quan
From: Bac Ky Di Cu wrote
To:
Sent: Thursday, February 4, 2016 8:20 AM
Subject: Gửi Trọng Lú và đồng bọn: Văn tế Ài Nam Quan
Nếu
Trọng Lú và đồng bọn còn chút đỉnh lương tâm, thì hãy đọc bài này, viết từ năm
2006.
VĂN TẾ ẢI
NAM QUAN
Chu Tất Tiến
Không
nỗi đau nào bằng nỗi đau mất nước
Không
nước mắt nào nặng bằng nước mắt trong tim
Không
nhục nhã nào bằng đất nước đắm chìm
Trong
nô lệ, cùm gông quân ngoại quốc
Mà lực
không còn, hai tay tê buốt
Không
làm được gì cho đất nước, giang san
Khi nhớ
lại những năm xưa, hùng tráng băng ngàn
Đất
nước chuyển mình, rùng rùng ngựa chạy
Chiêng
trống dồn vang, bùng bùng lửa cháy
Hàng
vạn tên bay, lao thương vùng vẫy
Quân
bạt ngàn, như đổ thác, tuôn mây
Tiếng hò la kinh sợ cả rừng dầy
Tiếng
ngựa hí, voi gầm như bỏng rẫy
“Nam
quốc sơn hà Nam đế cư
Tiệt
nhiên định phận tại thiên thư
Như hà
nghịch lỗ lai xâm phạm
Nhữ
đẳng hành khan thủ bại hư”
****
Than
ôi!
Trời
sinh dân Việt anh hùng, anh thư
Nhưng
cũng sinh một lũ lòng lang, dạ thú
Rước
voi dầy mồ tổ,
Cõng
rắn cắn gà nhà
Ải Nam
Quan xưa, từng oanh liệt hiên ngang
Thác
Bản Giốc nọ, từng ngời ngời ánh sáng
Chứng
kiến cảnh quân Tầu chạy bạt ngàn thục mạng
Tiếng
hò reo vang dội, rỡ ràng
Từng
nghe lão tướng Phi Khanh trầm giọng, căm hờn:
“Con
hãy về đi, trả nợ giang sơn
Lấy đất
nước, lịch sử mình làm trọng
Mạng
sống mất còn, không là gánh nặng
Chỉ sợ
nhục nhằn, nô lệ muôn năm.”
Cũng
nơi đây, Nguyễn Trãi cúi gầm
Thề
tiêu diệt giặc xâm lăng gian ác
Vậy mà,
Ngày
nay,
Cũng
phường Việt Nam gian ác
Bán
đứng giang sơn cho lũ giặc bên Tầu
Trời
buồn đất thảm, cây cỏ âu sầu
Lệ rơi
ướt trên thân, trên lá
Ải Nam
Quan ơi, xưa ngươi uy nghiêm chi lạ
Hùng vĩ góc trời,
Oai vệ bao đời.
Ngươi
đã đứng từ thuở Vua Hùng dựng cõi
Đến
Triệu, Trưng, Lê Lợi vẫn khơi khơi
Rồi Lý,
Trần, rồi Nguyễn Huệ
Ngươi
vẫn đó, bể dâu không kể
Nắng
táp, mưa sa, ngươi vẫn hiên ngang khí thế
Cho
muôn đời sau ngưỡng mộ bộn bề
Vậy mà,
Than ôi!
Lịch sử
không ngờ lại có một đời
Ngươi
bị bán đứng cho kẻ thù truyền kiếp
Những
kẻ lãnh đạo đã phá đất nước không thương tiếc
Chặt
cây, phá rừng, bán đồ cổ, trống chiêng
Chúng
hủy hoại môi trường, bẩn đục môi sinh
Đào xới
mộ tổ tiên, kiếm vàng, tìm bạc
Diệt
rừng nguyên sinh, thú muông tan tác
Lụt vỗ
tràn bờ, dân chạy tan hoang
Kẻ nhặt
lá ăn, người vớ cỏ dại trên ngàn
Thân
thể trần truồng, sống như thú dữ
Giờ
chúng lại bán ngươi cho phường quỷ dữ
Luôn
nuôi mộng xâm lăng, chiếm đất, cướp thành
Chỉ
mong cho chúng yên lành, đạp dân, hưởng thụ
Trời sẽ
có ngày không tha
Đất sẽ
có ngày không thứ
Ta chỉ
có hai bàn tay không
Đành
cúi đầu mà nước mắt lưng tròng
Dâng
lên ngươi một nén hương lòng vĩnh biệt
Ải Nam
Quan ơi! Ải Nam Quan ơi!
Đã xa
ngươi ngàn vạn dặm
Lại mất
ngươi hàng thế kỷ thăng trầm
Phẫn nộ, bi ai,
Hờn căm, tê tái
Xin tạ tội với ngươi
Tạ tội với muôn đời
Lạy Vua
Hùng, chúng con bất tài, vô tướng
Lạy Ải
Nam quan, chúng ta vô hậu, bất lương
Nén
hương này, xin ngàn thu vĩnh biệt
Chu Tất Tiến, 2006
__._,_.___
No comments:
Post a Comment