.Người Thiếu Phụ
Trong Mưa Phùn.
Giữa
Núi Rừng Việt Bắc
( Viết để tưởng nhớ quý chiến hữu đã gục chết trong lao tù , và cũng để tuyên dương những người vợ lính VNCH, đặc biệt là chị quả phụ của cố Đại úy CSQG Trần Thiên Thọ Hải. ....)
... Tình hình sức
khỏe anh em khi còn ở các trại do quân đội Việt Cộng quản lý đã tồi tệ, thì
nay càng tồi tệ hơn dưới sự hà khắc dã man của bọn Công An, mà anh em tù quen
gọi là bọn “Chó Vàng”, tiêu chuẩn ăn uống thì bị cắt xén ăn
bớt. Mỗi bữa ăn chỉ được một thìa cơm với hai khúc sắn tươi, hoặc gần chục
lát sắn khô hay một chén sắn duôi (loại sắn được nạo thành sợi hay xắt
thành cục phơi khô), vài muỗng canh đại dương (nước muối với vài cọng
rau già), hoặc một vài miếng sắn được nấu với muối cho nhừ để làm canh.
Họa hoằn, một đôi ba tháng vào các ngày Lễ Tết thì được một chén cơm trắng
với hai ba miếng thịt lợn to bằng đốt ngón tay, hoặc một vài miếng thịt trâu
từ một con trâu già đã không còn kéo cày nổi hay bị chết vì không chịu nổi
cái lạnh mùa đông. Với chế độ ăn uống như vậy mà phải làm việc khổ sai, dẫn
đến tình trạng kiệt lực, người nào cũng chỉ còn da bọc xương. Mỗi buổi chiều
hết giờ lao động, anh em tù cởi áo xuống ao tắm, trông như một bầy khỉ ốm đói.
Tình trạng bệnh tật
và không có thuốc men thật là đáng sợ, bệnh kiết lỵ, phù thủng
và thổ huyết rất phổ biến. Đã có một số anh em chết mà
anh em tù quen gọi là “quay đầu về núi” vì hầu hết tù nhân chết đều
được chôn trên các sườn đồi.
Xin đơn cử một vài
cái chết của vài anh mà tôi có dịp ở chung.
Thiếu tá Hà Sỹ Phong, phó giám đốc đài phát thanh Tự Do, anh ở cùng đội với tôi, mấy ngày trước anh bị bệnh nên cho nghỉ ở nhà trực phòng, sau đó 2 ngày anh được mẹ ở miền Bắc lên thăm. Buổi tối anh cho tôi nửa chén cơm vắt và hai miếng thịt gà kho mặn, anh thì thầm tâm sự: - Năm 54 tôi di cư vào Nam chỉ có một mình, ông bà cụ luyến tiếc tài sản không chịu đi, bố tôi bị đi tẩy não (tù cải tạo) trong đợt cải cách ruộng đất và chết trong tù, bây giờ mẹ tôi đã ngoài 70 tuổi lại phải đi thăm con ở tù. Đây là lần đầu gặp lại mẹ tôi sau hơn hai mươi năm xa cách. Nói rồi hai hàng nước mắt anh lăn dài trên má. Tôi lí nhí cám ơn anh về món quà anh đã cho tôi. Sau gần 3 năm tù, đây là lần đầu tiên tôi được thưởng thức một món ăn quá sang trọng như vậy. Tôi xé từng sớ thịt, rồi lại liếm mấy ngón tay, tận hưởng cái hạnh phúc to lớn ấy rồi thiếp dần vào giấc ngủ. Sáng hôm sau khi ra khỏi phòng để điểm danh thì thiếu một người, tên thường trực thi đua (một tên tù được đưa lên phụ việc đóng mở cửa và kiểm soát anh em) đi vào thì phát hiện anh Phong đã mê man. Chúng tôi vội cõng anh lên trạm xá nhưng anh đã chết vài giờ sau đó. Ít ngày sau lại đến anh Trung Tá Lạc phòng 2 Bộ tư lệnh Quân Đoàn II. Một buổi chiều sau khi lao động về, anh Lạc ghé sang khu tôi ở, móc trong túi ra một cái bánh chưng đưa cho tôi và nói: - Hai cháu nó mới ra thăm, cả hai đều được đi dậy học lại và là “giáo viên tiên tiến” nên được cho ra thăm “lăng Bác”. Nó tìm lên thăm mua cho ít quà, chú dùng cái bánh chia vui với tôi, mấy ngày nữa các cháu sẽ lại lên thăm tôi lần nữa. Tôi đón cái bánh chưng to bằng cái bánh trung thu và lí nhí cám ơn anh rồi vội chia tay, vì sợ tụi cán bộ trông thấy sẽ ghép tôi quan hệ trái phép .v.v.. Quả thật những lúc đói khát khó khăn thế này mới thấy cái tình dành cho nhau nó to lớn và sâu đậm. Nhưng rồi không may cho anh, hai hôm sau anh đã chết ngay tại hiện trường lao động không kịp gặp lại các con. Giữa năm 78 vì đói khát suy dinh dưỡng, cộng thêm cơn sốt vàng da đã khiến tôi kiệt lực, thân thể chỉ còn trên 30kg. Tôi không còn bước đi được nữa, mà chỉ có thể bò được vài ba thước, tôi được đưa xuống trạm xá nằm trong “danh sách chờ”. Tại đây đã có anh Tư, anh là người hạm trưởng đã sang Singapore rồi lại quay về, anh bị bệnh phù thủng lại thêm phần ân hận vì đã quay về để rồi bị đi tù mút chỉ, nên chỉ ít ngày thì anh chết. Rồi đến Trung Tá Mai Xuân Hậu, Tỉnh trưởng Kontum, Thiếu Tá Đặng Bình Minh lái trực thăng cho Tổng Thống Thiệu, Trung Tá Lý. Dường như chẳng còn ai quan tâm đến cái chết, chả thế mà vẫn còn nói đùa: “Đ.M. mày qua mặt tao mà đíu bóp còi”.
Cũng thời gian này,
có một bài hát đã được anh sáng tác tôi vẫn còn nhớ được ít câu:
“Rồi một ngày mai không có anh, em không còn phải nhớ phải mong - Rồi một ngày mai thân xác anh quay đầu về núi - Cô đơn ngồi khóc một mình - Không một lần kịp vuốt mắt anh - Ôi mây lang thang về phía trời xa vời, nhìn trông theo cánh chim từng đàn, để mình ta với bao ngày tháng xanh rêu, bụi thời gian lấp kín hồn mình, đớn đau trong lòng mà nhớ về nơi xa, ôi ngày về còn dài bao lâu - Rồi một ngày mai anh chết đi, em không còn phải khóc phải thương - Rồi một ngày mai thân xác anh đi vào lòng đất, cô đơn phủ kín đời mình. - Không một lần kịp nói tiếng yêu.”- Nhưng rồi may mắn hơn, số tôi chưa tới, nên căn bệnh sốt vàng da không biết có phải nhờ ba cái lá ổi, lá xoan hay không, mà tự nhiên biến mất. Và may mắn thay, nhờ mảnh giấy tôi gửi lén về qua một chị ra thăm chồng, tuy bị tụi công an phát giác, nhưng chị cũng đã nhớ cái địa chỉ ở Biên Hòa, nên chị đã đi tìm báo cho gia đình tôi biết. Nhờ vậy, cuối năm 79 mẹ tôi và vợ con tôi ra thăm, tên Vinh cán bộ giáo dục của trại trước khi tôi ra gặp đã chỉ cho tôi gặp 5 phút vì tôi đã gửi lén thư, nhưng tên công an dắt tôi ra đã cho tôi gặp gần một giờ. Gặp lại mẹ và vợ con sau hơn 4 năm chỉ biết khóc. Chỉ nói được vài câu thì đã hết giờ, tôi đứng dậy chào từ biệt, lòng buồn rã rượi, rồi chống gậy lom khom lết về trại, một tên tù hình sự được chỉ định giúp tôi đẩy cái xe cải tiến chở đồ thăm nuôi vào trại. Nhờ chuyến ra thăm này mà tôi dần dần hồi phục, lúc này mỗi tuần đều có một vài anh em “quay đầu về núi”. Cái đồi sắn ở phía đội 12 sau hơn hai năm đã có gần 300 anh em tù chính trị được chôn ở đó. Gần tết năm 79 tôi chuyển sang đội 17 lâm sản, chuyên đi lấy củi để sử dụng cho bếp trại, thời gian này do áp lực của quốc tế, nên chúng buộc phải cho gia đình đi thăm nuôi, nên sức khỏe của đa số anh em đã dần dần hồi phục. Một số anh em “con bà phước” cũng được anh em đùm bọc, nên cái bóng thần chết đã bị đẩy lùi. Hàng đêm tại các phòng, anh em lại tụ tập quanh ngọn đèn dầu với ấm trà cặm tăm, loại trà thật đặc được pha hoàn toàn bằng búp trà “hai tôm một tép” sao sấy cẩn thận, do anh em đội trà lén mang về. Các tay văn nghệ lại bắt đầu tổ chức ca hát nhạc vàng hàng đêm, khiến tụi cán bộ trại điên đầu, chúng bắt đầu cảm thấy hoang mang vì thấy tù càng bị nhốt lâu lại càng ung dung tự tại, không còn hoang mang lo sợ, lại thêm đám cán bộ nhí bắt đầu bị anh em tù thu phục. ... Anh em đã san xẻ thuốc men cho dân ốm đau trong vùng, khi đi lao động ngoài Bến Ngọc. Anh em thường gọi đây là công tác dân sự vụ. Một buổi tối cuối năm, sau khi đã điểm danh vào phòng, anh em đang tụ tập đàn hát như thường lệ, lúc kẻng báo tắt đèn đến giờ ngủ thì tên cán bộ trực tại trại đến cửa phòng nói vọng vào yêu cầu Phan Thanh đội trưởng lâm sản cử 4 người đi “lao động đột xuất”. Thanh, Diệp, Tân và tôi mặc quần áo cho thật ấm và cũng không quên mang theo tấm nylon đề phòng mưa, vì mùa đông miền Bắc thật lạnh, lại thường có mưa phùn. Chúng tôi được lệnh xuống chỗ đội 12 lấy cuốc xẻng và thùng xách nước bỏ lên xe cải tiến đi về phía khu nhà tiếp tân. Tên cán bộ đi theo đưa cho tôi cái đèn bão leo lét. Ngang khu nhà tiếp tân thì đã thấy một thiếu phụ trong bộ đồ tang trắng đang đứng đợi. Dường như đã được sắp xếp, người thiếu phụ lặng lẽ đi theo, tên cán bộ ra lệnh cho chúng tôi đi ra khu nghĩa địa. Đến nơi, hắn bảo chúng tôi đi tìm mộ của Trần Thiên Thọ Hải. Chúng tôi nhớ ra đại úy Hải chết vào đợt những anh em đầu tiên năm 1977, như vậy là nằm ở sâu trong cùng sát chân đồi. Sau gần 15 phút chúng tôi đã tìm được ngôi mộ của anh với tấm bia chỉ nhỏ bằng tờ giấy học trò ghi lờ mờ, còn nắm đất thì chỉ cao hơn mặt đất chừng một tấc. Chúng tôi được lệnh là đào để bốc cốt cho chị mang về trong Nam. Việc đầu tiên là tìm một ít cành khô để đốt một đống lửa sưởi ấm và lấy ánh sáng, chị bắt đầu lấy ra môt bó nhang đốt lên rồi quỳ xuống vái ba lạy. Cầm nguyên bó nhang chị thổn thức khóc và nằm phủ phục lên ngôi mộ. Dưới ánh lửa tôi thấy thiếu phụ còn rất trẻ chỉ khoảng dưới 30, nét mặt xương xương. Chúng tôi đứng lặng yên tôn trọng nỗi đau của chị, cho đến khi tên cán bộ yêu cầu chúng tôi “khẩn trương” bắt tay vào việc, vì trời đã lâm râm mưa phùn. Chúng tôi dìu chị đứng dậy sang bên cạnh và bắt đầu đào. Chỉ không đầy 20 phút chúng tôi đã đụng lớp ván đã mục, vì khi tù nhân chết thì chỉ được bỏ vào cái quan tài nhỏ vừa khít người được đóng bằng loại gỗ bạch đàn hay bồ đề, một loại cây được trồng để làm giấy, nên rất nhẹ xốp, được xẻ thành từng thanh và đóng hở như cái vạt giường, nên thấy cả xác nằm bên trong và đám tù hình sự khi đi chôn thì chỉ đào sâu khoảng 4 tấc rồi vùi lấp qua loa. Gỡ lớp ván trên mặt, bên trong là bộ quần áo tù đã rữa nát. Tôi đi xách một thùng nước ở dưới ruộng để rửa cho sạch đất, người thiếu phụ cũng đã lấy ra một cái thau nhựa và đổ vào đó một ít rượu. Chúng tôi cẩn thận nhặt từng cái xương rũ cho bớt đất, rửa cho sạch rồi trao cho chị. Chị cầm từng cái rửa trong rượu, rồi bỏ vào cái bịch nylon hai lớp. Chị đưa cho chúng tôi mỗi người một gói thuốc Tam Đảo rồi vừa làm chị vừa tâm sự: – Giữa năm 79, em có xin phép ra thăm, nhưng khi đến trại thì họ nói là không có anh Hải ở đây, nhưng ít tháng sau thì em được tin anh Hải đã chết từ năm 77, do một chị bạn ra thăm chồng về cho biết. Như vậy là họ đã dấu nhẹm không báo cho gia đình, mới đây một người mách bảo cho em ra Bộ Nội Vụ ngoài Hà Nội làm đơn xin bốc cốt, sau mấy lần làm đơn cuối cùng họ đã phải cho. Nhưng khi đến đây thì họ chỉ cho làm vào ban đêm và sau khi xong, họ không cho em ở lại nhà tiếp qua đêm với lý do là ô uế. Sau gần một giờ, thấy có thể đã không còn sót cái xương nào, chúng tôi bảo chị để tránh rắc rối chị không nên mặc bộ đồ tang này. Chúng tôi lấy bộ quần áo tang quấn quanh cái bao nylon đựng cốt bỏ vào cái bị cói lớn rồi lấy sợi dây chuối khô khâu miệng lại để không ai nhìn thấy. Trên đường về trại, lúc đến chỗ rẽ, chị lý nhí vừa thổn thức khóc vừa cám ơn rồi dúi vào tay chúng tôi mấy gói thuốc còn lại. Nhìn người thiếu phụ tay xách cái bị cói đựng cốt chồng, lặng lẽ đi trong đêm, trên con đường rừng cô quạnh, khiến chúng tôi vô cùng thương cảm, ngậm ngùi, đứng trông theo. Bỗng sự uất ức trào lên rồi không nén lại được, tôi thốt lên trong kẽ răng: – Đ.M. Chúng mày rồi sẽ phải trả giá cho hành động này! Chúng tôi đi vào theo cửa hông của cổng trại, rồi lặng lẽ đi về phòng. Tên thường trực thi đua đã đứng đợi sẵn để mở cửa. Đã quá nửa đêm, cái lạnh đã thấm sâu vào người, nằm co quắp dưới lớp chăn mỏng, tôi thầm ái ngại cho số phận của người đàn bà bất hạnh. Chị mang cốt chồng đi giữa đêm trời giá lạnh của vùng rừng núi Việt Bắc, như người vợ, người mẹ Việt Nam đang mang nỗi đau, nỗi bất hạnh của cả một dân tộc đi trong đêm tối bão bùng. Đoàn Trọng Hiếu
Trả lại … Trả hết
Trả lại chế độ xin cho
Trả lại gạo lúa cân đo gạt lường
Trả lại tổ phố dân phường
Trả lại tên những con đường mới thay
Trả lại biểu ngữ băng tay
Trả lại cờ đỏ đắng cay búa liềm
Trả lại thẻ đỏ đảng viên
Trả lại cách mạng tháng 10
Trả lại câu hát tiếng cười 75
Trả lại ơn đảng 70 năm
Trả lại nhà nước lá xăm mạnh giàu
Trả lại 4 tốt gối đầu
Trả lại 16 chữ Tàu bất lương
Trả lại dân chủ láo lường
Trả lại độc lập bắc phương đè đầu
Trả lại đảng cử dân bầu
Trả lại "ông chủ" thay trâu đi
cày
Trả lại trả hết cho bây
Đoạn tuyệt cái kiếp ăn mày từ đây.
Trả thẻ đảng
Trả thẻ đoàn
Trả thẻ hội
Trả thẻ mặt trận
Trả thẻ nhà báo
Trả hết cho chúng nó
Về nhà lao động nuôi con
Chung tay xây dựng nước non
Đập tan chế độ cháu con già hồ
Sửa sang lại bức dư đồ
Đã bị cộng đảng vong nô dập vùi
Vùng lên giáo mác dùi cui
Đánh cho tụi nó phải chui ống cầu
Xong xuôi làm lại từ đầu
Dựng xây đất nước ngàn sau vững bền.
|
Popular Posts
-
A Abe, Kōbō [2] Adams, Richard [1] Ahern, Cecelia [1] Ái Khanh [1] Akutagawa, Ryunosuke [1] ...
-
Audio Book: THIÊN HỒI KÝ THÉP ĐEN CỦA ĐẶNG CHÍ BÌNH HỒI KÝ TÔI PHẢI SỐNG CỦA LINH MỤC NGUYỄN HỮU LỄ HỒI KÝ TÔI PHẢI ...
-
http://vietmessenger.com/books/?author=list Kho tàng sách Việt ngữ - đọc mệt nghỉ! cả đời chưa hết! Các truyện hay VN, Trung Hoa,Enghish etc...
-
Tôi rất hoan nghênh chuyển những bài viết như thế này. Những bài này viết đúng quy củ của ngữ phạm, dùng đúng thanh âm, chữ viết rấ...
-
NHỮNG KHÔI HÀI VỀ . . . Chữ Nghĩa Việt Cộng. 1. - Ai cũng biết VC là vua chơi chữ, lúc chúng ...
-
N hững mẩu chuyện rất ngắn, rất hay Quà sinh nhật Trong năm đứa con của má, chị nghèo nhất. Chồng mất sớm, co...
-
Văn Quang - Viết từ Sài Gòn, ngày 31.8.2012 Chuyện ông giáo nghèo với ngân hàng và doanh nghiệp Bạn c...
-
From: NGUYỄN VÂN TÙNG < Date: 2015-01-27 9:14 GMT-06:00 Subject: LẤY VỢ MIỀN NÀO? To: Doc cho vui ! LẤY VỢ MIỀN NÀO? ...
-
"Công ten nơ hàng 750kg đã bay hàng chục ngàn cây số từ Việt Nam sang Anh, chở theo trên 650 cụm san hô và 60 con sò với kích cỡ h...
-
Văn Quang – Viết từ Sài Gòn Lý luận của ông độc quyền và sự thật Giá điện tăng 5% kể từ sáng ngày 1/7 làm lu mờ những câu c...
Monday, April 1, 2013
Người Thiếu Phụ Trong Mưa Phùn.Giữa Núi Rừng Việt Bắc
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
Featured Post
NHỮNG KHÔI HÀI VỀ . . . Chữ Nghĩa Việt Cộng.
NHỮNG KHÔI HÀI VỀ . . . Chữ Nghĩa Việt Cộng. 1. - Ai cũng biết VC là vua chơi chữ, lúc chúng ...
Popular Posts
-
A Abe, Kōbō [2] Adams, Richard [1] Ahern, Cecelia [1] Ái Khanh [1] Akutagawa, Ryunosuke [1] ...
-
Audio Book: THIÊN HỒI KÝ THÉP ĐEN CỦA ĐẶNG CHÍ BÌNH HỒI KÝ TÔI PHẢI SỐNG CỦA LINH MỤC NGUYỄN HỮU LỄ HỒI KÝ TÔI PHẢI ...
-
http://vietmessenger.com/books/?author=list Kho tàng sách Việt ngữ - đọc mệt nghỉ! cả đời chưa hết! Các truyện hay VN, Trung Hoa,Enghish etc...
-
On Tuesday, March 14, 2017 5:54 PM, "'VP. PHAT-HOC TINH-QUANG CANADA' [diendan_songvui]" <> wrote: ...
-
Matthew Trần: Tôi nhận thấy: mèxừ Vuduyphu aka Người Hanoi fãn đối một vài thân hữu trên NET là đã zùng ngôn ngữ quá sống sượng nh...
-
Tôi rất hoan nghênh chuyển những bài viết như thế này. Những bài này viết đúng quy củ của ngữ phạm, dùng đúng thanh âm, chữ viết rấ...
-
06/09/12 | Tác giả: Phạm Đình Trọng Thông điệp tháng Tám TBT Nguyễn Phú Trọng Dịp này hai năm trước, mùa mưa bão năm...
-
Date: Fri, 18 Apr 2014 17:14:56 -0700 From: sangthai4 Subject: Những hình ảnh nói lên một câu chuyện về niềm đau khổ và lòng khoan du...
-
----- Forwarded Message ----- From: Thomas Luong To: 1960 CVA < Sent: Saturday, April 4, 2020, 04:23:28 PM PDT Subject: [C...
Popular Posts
-
A Abe, Kōbō [2] Adams, Richard [1] Ahern, Cecelia [1] Ái Khanh [1] Akutagawa, Ryunosuke [1] ...
-
Tin Vui TIÊN TRI VŨ TRỤ TRẦN DẦN Posted by vu on May 9, 2011 for everyone GLOBAL-TV 57.8 PHỎNG VẤN TRỰC TIẾP NHÀ TIÊN TRI VŨ TRỤ...
-
Audio Book: THIÊN HỒI KÝ THÉP ĐEN CỦA ĐẶNG CHÍ BÌNH HỒI KÝ TÔI PHẢI SỐNG CỦA LINH MỤC NGUYỄN HỮU LỄ HỒI KÝ TÔI PHẢI ...
-
06/09/12 | Tác giả: Phạm Đình Trọng Thông điệp tháng Tám TBT Nguyễn Phú Trọng Dịp này hai năm trước, mùa mưa bão năm...
-
Sách về cuộc đời Bà Trần Lệ Xuân -phu-nhân cũa ông Ngô Đình Nhu- phát hành ở Việt Nam Sách của tác giả Mỹ Monique Brinson Demery k...
-
From: "dung le To: ChinhNghiaViet Sent: Friday, December 22, 2017 1:34 AM Subject: [ChinhNghiaViet] Năm Mậu Tuất - letamanh ...
-
http://vietmessenger.com/books/?author=list Kho tàng sách Việt ngữ - đọc mệt nghỉ! cả đời chưa hết! Các truyện hay VN, Trung Hoa,Enghish etc...
-
CHỮ TÍN I.CÁI ĐỈNH Nước Lỗ có một cái đỉnh rất quý. Nước Tề bắt phải đem dâng. Vua Lỗ tiếc lắm, cho làm một cái đỉnh ...
-
From: 'Truong Vu' via 1 DĐKT < Sent: Monday, February 29, 2016 12:26 PM Subject: 1 DĐKTTG Fw: Fwd: [ChinhNghiaViet] Thượn...
Popular Posts
-
A Abe, Kōbō [2] Adams, Richard [1] Ahern, Cecelia [1] Ái Khanh [1] Akutagawa, Ryunosuke [1] ...
-
Audio Book: THIÊN HỒI KÝ THÉP ĐEN CỦA ĐẶNG CHÍ BÌNH HỒI KÝ TÔI PHẢI SỐNG CỦA LINH MỤC NGUYỄN HỮU LỄ HỒI KÝ TÔI PHẢI ...
-
http://vietmessenger.com/books/?author=list Kho tàng sách Việt ngữ - đọc mệt nghỉ! cả đời chưa hết! Các truyện hay VN, Trung Hoa,Enghish etc...
-
Tôi rất hoan nghênh chuyển những bài viết như thế này. Những bài này viết đúng quy củ của ngữ phạm, dùng đúng thanh âm, chữ viết rấ...
-
NHỮNG KHÔI HÀI VỀ . . . Chữ Nghĩa Việt Cộng. 1. - Ai cũng biết VC là vua chơi chữ, lúc chúng ...
-
N hững mẩu chuyện rất ngắn, rất hay Quà sinh nhật Trong năm đứa con của má, chị nghèo nhất. Chồng mất sớm, co...
-
Văn Quang - Viết từ Sài Gòn, ngày 31.8.2012 Chuyện ông giáo nghèo với ngân hàng và doanh nghiệp Bạn c...
-
From: NGUYỄN VÂN TÙNG < Date: 2015-01-27 9:14 GMT-06:00 Subject: LẤY VỢ MIỀN NÀO? To: Doc cho vui ! LẤY VỢ MIỀN NÀO? ...
-
"Công ten nơ hàng 750kg đã bay hàng chục ngàn cây số từ Việt Nam sang Anh, chở theo trên 650 cụm san hô và 60 con sò với kích cỡ h...
-
Văn Quang – Viết từ Sài Gòn Lý luận của ông độc quyền và sự thật Giá điện tăng 5% kể từ sáng ngày 1/7 làm lu mờ những câu c...
My Blog List
-
-
-
-
-
-
-
-
-
https://www.facebook.com/reel/802490438523735 - https://www.facebook.com/reel/8024904385237356 months ago
-
-
-
BẠN TÔI: ĐẠI ÚY TRẦN QUANG HIỆP - https://www.facebook.com/groups/160591528349491/permalink/723350692073569/ https://www.youtube.com/watch?v=oqhFQFR2-JM Chuyện Xứ Xã Nghĩa rpedn...2 years ago
-
-
-
Cách tự kiểm tra xem mình có nhiễm virus COVID-19 không (?) - NT2K4FL Nếu không muốn nhận Email này Xin cho biết để chấm rứt.Cám ơn * Please delete my address before sending this document out. * On ...4 years ago
-
Diễn hành Tết Canh Tý trên đại lộ Bolsa, Little Saigon - ---------- Forwarded message --------- From: *Le Hiep* Date: Mon, Jan 27, 2020 at 8:26 PM Subject: Fw: Diễn hành Tết Canh Tý trên đại lộ Bolsa, Little Sai...4 years ago
-
Thuc phẩm được cảnh báo là chất gây ung thư, ăn càng ít càng tốt - ( Cảm ơn bạn đã chuyển . Có vài ý kiến thô thiển : 1 - những thức ăn quá hạn ( out of date ) dù còn dùng được , cũng nên liệng bỏ . Đừng t...4 years ago
-
-
No comments:
Post a Comment